Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

KỶ NIỆM MÁI TRƯỜNG XƯA!

Phạm Duy Hải gửi HAT blog

Rồi tôi đã về, Thăm lại
                                  ...Mái trường xưa!
Thoáng bâng khuâng,
                                    Cây bàng già
                                                         ...Trụi lá!
Man mác thời gian,
                               Biến những cái quen
                                                             ...Thành cái lạ!
Dấu vết ngậm ngùi,
                                Xao xuyến dáng
                                                      ... Bàng già!
 
Chuyên ngữ ngày ấy...
                                 Vẫn còn nhà
                                                  ... Mái bằng rơm rạ!
Đạp xe hàng ngày...
                             Nẳng bỏng
                                             Cháy
                                                   ...Thịt da!
Đường đến trường...
                              Hai bên đường
                                                  ... Lúa còn lên xanh quá!
Cặp sách cặp lồng,
                               Hai thứ
                                        ...Vốn thân ta!
 
Nắng nóng tháng năm...
                                    Oi nồng Ký túc xá!
Hầm hập mùa thi...
                               Mọi người đều
                                                   ... Hối hả!
Ôn đứng ôn ngồi...
                              Nơm nớp
                                             Với
                                              ... Rủi may!
Tôi rời trường, lòng thầm phục
                                                   Những bạn còn
                                                                       ... Ở lại!
 
Một học kỳ thôi...
                         Nhưng Chuyên ngữ...
                                                         Vẫn là trường của tôi!
Vẫn các bạn...
                     Học cùng tôi... Thủa đó!
Vẫn kỷ niệm...
                     Của một thời.. Nho nhỏ!
Vẫn nao lòng...
                     Thấm thía...Mái trường xưa!

PDH
Tháng 06 năm 2012

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

Đỗ Mạnh Hùng gửi HAT Blog

K13B Chuyên ngữ - 02.1985
Em có về thăm mái trường xưa,
Bằng lăng tím nắng ngày trở lại,
Cành hoa ấy cái ngày ta hái,
Tặng cho nhau cánh lá lẩn trong chiều...

Cánh phượng rơi vết dấu thời yêu,
Giờ gặp lại người quen là cánh gió,
Cửa sổ mở như thư trời để ngỏ,
Lòng ta xanh như đến vô chừng...


Cây ơi mau lớn nhé!
Ngày ấy em khó hiểu lạ thường,
Cứ e ấp như bông hồng chúm nụ,
Muôn cảnh sắc mở về lối cũ,
Tự dưng hờn vì gãy cánh hoa khô...

Xa mái trường đã mấy mùa thu,
Cầu vồng không thấy màu lạ nữa,
Buồn vui xen rét dài nắng lửa,
Cánh cổng trường đã mấy lần sơn...


Cổng trường Chuyên ngữ nay
Cánh lá rơi bất chợt lung liêng,
Như day dứt điều gì vời vợi,
Cái ngày xưa ta mơ mình trở lại,
Đứng trên bục cao nói chuyện phi thường.

Nay ta về đây hoa lắc rắc sân trường,
Gợi nhớ lại rất nhiều quá khứ,
Bao ngày đêm chỉ viết nhiều nhung nhớ,
Bỗng nhỏ nhoi trước tiếng trống tan trường.


Cô trò gặp lại sau 27 năm
Bạn bè xưa lập nghiệp khắp bốn phương
Mấy đứa sang sông từ nơi đất khách,
Nhớ thuở chụm đầu đọc chung cuốn sách
Lưu bút bạn bè, cóp nhặt mấy vần thơ?

Còn ít lắm thôi các thầy cô
Ở lại nơi đây chèo đò chuyến cuối,
Chiều bạng lạng những niềm đau khó nói,
Sợi tóc đang tự chuyển trên đầu...

Học sinh Chuyên ngữ nay
Về trường xưa bạn cũ còn đâu?
Chỉ có đàn em đón mình như khách lạ,
Ôi đệm cỏ giờ xao xác quá,
Nên đìu hiu khói bếp tỏa lan chiều...

Bao nhớ nhung đành gửi gió thân yêu,
Xin hôn nhẹ thân cây ta trồng đấy,
Em có nhớ bao mùa trăng dãi,
Tiếng hát khuya nghẹn giấc ngủ căn nhà...

Cây bàng: dấu vết duy nhất còn lại từ CN xưa
Có còn ai về thăm lại trường xưa,
Cũng như tôi giẫm chân vào bóng nắng,
Gió nghẹn nói như chuông hồn sâu lắng,
Có thấy chiều ... bỗng đứt tiếng ve kêu?

ĐMH (K13B-CN)

P/S: [HAT] - Bài này ĐMH viết từ 1991, lần về thăm CN khi học năm thứ 3 ĐHKTQD. Bài được đăng trong tập san kỷ niệm 40 năm CN (2009), nhưng dưới dạng tản văn. Khi post lên đây, HAT mạn phép ngắt câu và chia khổ thơ, còn từ ngữ vẫn giữ nguyên.