(HAT) Hôm nay Ngà Voi nhắn tin "Tớ gửi bài nữa cậu đăng giúp nhé. Xin lỗi làm phiền cậu!". Sao lại xin lỗi? Sao lại phiền? Thật lòng là mình rất sướng khi bạn bè gửi bài, những bài viết thấm đẫm tình cảm học trò trong sáng hồn nhiên. Mình mới là người phải nói "Cảm ơn!" chứ. Và lần này cũng như mọi khi, bận mấy cũng mình gác việc, đăng ngay cho nóng. Mời các bạn chia sẻ với Ngà cảm giác háo hức trên chuyến tàu trở về tuổi thơ.
Thu Ngà (gửi cho HAT blog)
Tựa đề - HAT
Tựa đề - HAT
Hình minh họa:
- vicongdong.vn/shopnghethuat
Háo hức quá! Thế là tớ sắp được tham gia chuyến tàu trở về tuổi thơ của chúng mình rồi, chẳng còn tâm trạng nào để lo đến các việc khác nữa chứ. Vừa rồi anh tổ trưởng tổ mình bảo : “Em lên lịch hội giảng đi cho trường dự giờ nhé.” Trong hoàn cảnh này … thôi kệ, chẳng biểu diễn máy móc gì cả, chẳng giáo án điện tử, chẳng thiết cài cắm “đòn vọt” vào bài giảng nữa, em cứ tay bo em dạy theo phương pháp truyền thống thôi … Vào lúc này thì em không chắc là em còn muốn hội giảng không nữa!
Ngày học đại học … Trong một buổi chiều gió heo may,mình đứng ở cửa số lớp học nhìn ra đường phố, trong một hoàn cảnh “tột đỉnh tâm trạng” mình buột miệng hát vài câu. Cô bạn thân bên cạnh chân thành góp ý: “Ngà chỉ nên đọc thơ thôi”. Thế là nó làm thui chột mọi ý định hát hò của mình. Mình cay đắng thực hiện triệt để lời khuyên của nó đến nỗi không cả hát cho riêng mình nữa … Mình đã từng ước mơ. Ước gì sáng mai ngủ dậy mình đã biết hát, nhưng ước mơ chỉ là mơ ước.
Hôm trước nhận được tin nhắn của Hồ Tuấn, thông báo sắp họp lớp Đồi Độc Lập, mình sung sướng đến trẻ ra vài tuổi. Tuy lười cập nhật công nghệ mới cũng đành cố gắng nhờ con gái xem giúp mẹ, để mẹ giao lưu với các bạn hồi bé của mẹ một chút. Khi được đọc bài viết của các bạn mình rất phục các bạn, tâm hồn “giàu có” quá, còn mình thì mải lo cho gia đình nhỏ bé mà trở nên già cỗi và nghèo nàn đi nhiều. Mình cũng đã viết lại những kỉ niệm hồi thơ ấu, ấy là do tình cảm của các bạn thúc đẩy mình nhiều. Những kỉ niệm ngọt ngào vẫn đầy ắp như mới ngày hôm qua thôi. Hết chuyện này đến chuyện khác, hết khuôn mặt bạn này đến khuôn mặt bạn khác thi nhau hiện ra … Thật là sống trong tâm trạng lạ kì và thích thú (chắc tất cả các bạn cũng đều thấy vậy nhỉ?). Nhưng khi viết ra con gái lại cho một câu “Mẹ viết dài thế ai đọc?” - thế là nó lại cho một gáo nước lạnh vào tâm hồn vốn đã nghèo nàn của mẹ nó. Đành tự nhủ, thôi chót dại rồi, chót gửi bài cho Hồ Tuấn rồi, không biết mọi người đọc xong có cười không đây?
Thôi thì viết cũng chẳng được, mình tự nhủ mình chỉ nên vẽ thôi vậy, (hì hì mình cũng có vẽ tranh ^.^ bán cho ông xã treo trong nhà, chứ chưa dám thể hiện ở đâu cả). Vậy mà sau đó các bạn đọc bài viết của mình lại dành cho mình nhiều lời khen thế, mình lâng lâng suốt mấy ngày trong niềm vui này … Ông xã mình lại đá xoáy, nói "sao các bạn Thái Nguyên khéo thế!" Hì, thôi mặc kệ tất cả! Mình sắp gác lại hết : Trường lớp, học sinh, bài giảng. Gác lại một bên chợ búa, mua gì ăn đây ngày mai bão, ai đón con đi học tối mai, ông xã chiều nay có ăn cơm nhà không hay mải nhậu? ... Gác lại một bên hết tất cả để mình sắp “bay” đây. Theo ngôn ngữ tuổi teen là ”Xõa một lần chơi”. Bay vút đi như lũ chim được phóng sinh về miền kí ức tuổi thơ trong sáng, hồn nhiên đến ngọt ngào ấy, chỉ có một lần này thôi. Một chuyến “bay” này thôi! Bởi lần sau, chuyến bay khác có thể sẽ không còn cảm giác này nữa.
Cô bé mặc áo xanh chấm bi ơi. Mình khẳng định có người vẫn giữ nguyên tình cảm bạn bè thơ ngây nồng nàn với cậu đấy. Mình là người ngoài cuộc chỉ cùng đi về tuổi thơ mà cũng thấy háo hức đến ngạt thở nữa là. Hãy gặm nhấm hạnh phúc đi nhé, vì nó thiêng liêng lắm mà (hehe nhưng đừng để huyết áp lên cao, dù sao cũng không quên được sự thật phũ phàng là chúng ta đã U50).
Ngày 13 tháng 11 này sẽ như thế nào nhỉ? Ai gầy, ai béo? Ai về được tuổi thơ, ai còn vắng? Ai nhớ ai? Thôi kệ tất cả, chúng mình hãy là những cô bé cậu bé 10 tuổi hồn nhiên và ngốc nghếch như ngày xưa nhé! Hẹn gặp ở “Ga 10 tuổi”!
(Ngà voi)
Nhớ hẹn là cho đăng ký 1 xuất đấy nhé HAT
Trả lờiXóaCậu muốn lên Thái nguyên chơi một chuyến không? Tớ mời cậu làm khách danh dự, nhưng lần này tớ sẽ không kịp đưa cậu đi thăm chốn cũ của cậu ở Đồng Hỷ.
Trả lờiXóaNgà ơi, có phải hồi bé cậu có một cái áo màu xanh tựạ như cái váy ngắn không, (nếu tớ nhớ không nhầm thì cậu mặc cái áo này đẹp và được cỡ vài năm đấy)?
Trả lờiXóaSao mà phải bận tâm với những lời "đá xoáy", những lời nhận xét đâu đâu nhỉ, mình hãy sống cho mình một chút đi.
Hôm trước Tuấn nói, họp lớp kỳ này Nga "lao xao nhất", nay Nga có thêm đồng minh rồi nhé, cũng giống như Ngà đấy, Nga chẳng bao giờ biết hát, mặc dù thuộc rất nhiều bài, hồi nhỏ còn có cả một quyển sổ bài hát nữa cơ, con gái và ông xã đều bảo 'mẹ cùi bép quá ' , mà sao mình chưa lúc nào nghĩ mình lại nhiều tuổi thế, nhất là trong lúc chờ đợi ngày họp lớp...
Trả lờiXóa@Nga: 20-30 năm nữa họp lớp lần 2 (chính thức, chứ họp trù bị thì Phúc, Thái, Thu, Tâm ... họp suốt ấy mà!) xong xuôi hãy quan tâm đến tuổi nhé! Hù tí thôi, tớ nghĩ hay nhất là 5-10 năm một lần
Trả lờiXóaNgà ơi, may quá có người cùng tâm trạng nên hiểu cảm giác của mình.
Trả lờiXóaCòn về huyết áp, hì hì, Ngà không phải lo đâu, huyết áp mình vốn thấp mà. Tuấn lịch sự nói thế thôi chứ mình hiểu ý Tuấn nói mình khác kìa, phải không Tuấn?
Lớp cấp 3 của bà xã tớ họp thứ 6, thứ 7 vừa rồi. Các em ấy (học cùng trường Chuyên ngữ với mình cả) vẫn tụ họp 2-3 năm một lần, mà lần nào cũng phải 2 ngày mới hết chuyện. Nào ăn uống, karaoke đến nửa đêm, sáng hôm sau lại ăn, rồi ngồi cà fe, thông luôn sang ăn trưa, rồi lang thang đến chiều thu Hà nội.
Trả lờiXóaNhưng thôi, hội cấp 2 không "máu" thế được, 5 năm một lần là ok rồi. Cứ thế đã. Cơ hội gặp còn nhiều, đừng có ai tăng-xông nghen!
Đúng là lớp cấp hai này bọn mình cũng háo hức nhưng không thể bằng các bạn ở xa được (vì tối nay Tâm, Phúc, Thu, Thái lại họp rồi và từ sáng tới giờ P đã họp với Thu 2 lần với Tâm 2 lần rồi)
Trả lờiXóaTâm trạng đó có khi lớp SP của Phúc họp, lần hè rồi bọn P thuê xe đi Võ Nhai, nghỉ ở khách sạn nhưng đi đến thăm tất cả các nhà ở Võ Nhai, sau đó hẹn sang năm lại đi huyện Na Rì ...rồi lần lượt đi hết các nhà ở các huyện khác nhau.
Ý tưởng cho lần họp lớp sau: Cả hội thuê xe đi ... Ba Bể chẳng hạn. Hồ Núi Cốc thì gần, nhưng mấy năm trước tớ lên thấy chán phèo. Mà chưa đi Ba Bể bao giờ nên không biết, ai đi rồi chia sẻ nhé!
Trả lờiXóaBa Be thi Phuc se lo tien tram cho, P da di ba be ba lan roi. Tuan doc bai du lich Ba Be cua P tren blog nhe
Trả lờiXóa