Thứ Tư, 28 tháng 9, 2011

Cô Thành dạy Sinh

Hạnh Thảo (gửi cho HAT blog)

Hôm qua tớ ko ngủ được. Tớ nhớ lớp mình quá.
Mà blog cậu ghét tớ hay sao ấy, tớ vừa comment lại bị kick out, mất hết cả...
Đây cậu đăng cái này vào nhé, tớ vừa viết xong... chắc bị trừ lương thật quá, tớ chẳng làm được việc gì... thôi sếp thông cảm cho em, em sẽ cống hiến cho sếp gấp 3 vào lúc khác nhé :-).

Cô Thành dạy Sinh

Lớp 7, học về động vật, cô Thành bắt cả lớp nộp ảnh các con vật để lấy điểm 15’. Chắc cô một công đôi việc muốn bổ sung kho tàng giáo cụ trực quan của mình đây.
Cô nói rõ ràng: Phải là ảnh chứ không được nộp hình vẽ.

Mình về lục tất cả tập báo “Thiếu niên Tiền phong” – không có (toàn thấy hình bóng nhựa với bút thép, giấy xấu ỉn nhòe nhoẹt), lục tất cả tập họa báo xanh đỏ - không có (toàn hình sói với thỏ trong hãy đợi đấy, nhưng mà là hình vẽ, lại vẽ kiểu cartoon, không ăn giải rồi).
Con bé hì hục trèo lên giá sách của  bố, sau một hồi lục lọi thì cũng thấy cái mình cần trong một quyển gì dầy dầy, bìa cứng, giấy rất đẹp (mà sau này mình mới biết đó là quyển từ điển tiếng Nga của bố). Biết là sẽ bị ăn mắng đây, nhưng cô thì phải sợ hơn bố rồi, thế là con bé hì hục cắt: mấy con chim, con cá, con chuột… con gì nữa ấy… Mỗi hình chỉ bé bằng đầu ngón tay cái thôi, lại đen trắng nữa, nhưng mình phấn khích vô cùng, chắc mẩm lần này được điểm cao.

Đến lớp, thấy bạn Hồ Tuấn nộp cho cô một bức vẽ các loài chim, bức vẽ to bằng 2 cái thiệp sinh nhật bây giờ, hình như bạn mua ở chợ Dốc Hanh có 5 xu hay 1 hào thì phải. Mình lo thầm “ quả này chết rồi Tuấn ơi, cô không cho nộp hình vẽ”.
Không hiểu cô quên mất điều kiện ra đề của mình hay cô ưu ái cái bạn “con ngoan trò giỏi” ấy mà đến lúc chấm điểm cô giơ bức “chim” của bạn Tuấn ra làm mẫu trước lớp: “các bạn thấy không, nộp hình phải như thế này này: to, rõ ràng….” Mình ngỡ ngàng – to thì đúng là to rồi, kích cỡ của giấy A5 thì phải hơn ngón tay cái chứ; rõ ràng thì cũng rõ ràng thật, màu sắc xanh đỏ lòe loẹt thế cơ mà, của mình hình toàn đen trắng…. hic hic…. Rồi cô tuyên bố cho bạn Tuấn 10 điểm, mình được 7 điểm thôi…. Ôi tức chết đi được, cả quyển từ điển tan nát của bố so với 1 hào ở chợ Dốc Hanh, đổi lấy điểm 7, thà cho mình làm bài kiểm tra còn hơn, mình luôn thuộc bài, nếu làm kiểm tra 15’ không đời nào mình dưới 8. Ôi… mình thù quá…. thật là… unfair….

(Hạnh Thảo)


HAT:
Cảm ơn Thảo rất nhiều. Những mẩu chuyện nho nhỏ vui vui thế này khiến tớ sống lại những ngày tháng đi học ấy, thấy mình như trẻ lại 30 tuổi.
Về cái bức vẽ ấy mà, tớ kì cụi làm mấy ngày đấy, vẽ hay đề-can từ mấy hình trong sách rồi mượn bút màu tô, chứ hồi đó lấy đâu ra báo hay tạp chí màu mà cắt ảnh hay hình vẽ. Còn mua ư? Hồi đó 5 xu một cái kem to tổ bố, mà cả tháng may ra tớ mới được ăn kem một lần, tớ ngu gì đổi mấy cái kem lấy điểm 10, trong khi nếu làm bài kiểm tra thật thì kiếm 10 khó gì!
Tớ giữ nguyên lời hứa tôn trọng tác quyền nên không sửa chữ nào nhé, nhưng cái cách dùng từ “chim chóc” của cậu dễ gây hiểu lầm lắm đấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét