Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

Thầy Tuất

Hạnh Thảo (gửi cho HAT blog)

Thầy Tuất dạy chúng mình năm lớp 4. Thầy là bộ đội, thương binh, nhưng nhìn ở ngoài thì không ai biết. Thầy rất là béo, béo đến mức mình biệt danh Thảo ‘béo’ còn phải công nhận thầy béo quá. Khi lớn hiểu  biết rồi mới biết béo cũng là 1 bệnh, mới biết thương thầy. Còn hồi ấy mỗi lúc thầy cúi xuống, nhìn từ đằng sau, mình cứ trộm nghĩ nếu gắn cho thầy 1 cái đuôi thì đích thị là một con voi (em xin lỗi thầy ạ, nhưng mà giống lắm í). Thầy còn có 1 cái răng vàng (hay đồng nhỉ) ở khóe miệng. Hồi ấy mình nghĩ sao thầy giầu thế, và cũng đã có lần ước ao giá mà mình có 1 cái răng như thế  (ước về mặt vật chất thôi, không phải về mặt thẩm mỹ à nha…)

Thầy Tuất rất vui tính, thầy là người đặt biệt danh cho Giao ‘bầu’ và Mích ‘21’. Mình nhớ thầy còn lấy bút vẽ lên bìa vở (chắc là vở nháp) của Giao 1 con dao bầu rất giống. Thầy vui tính vậy thôi, nhưng mà cũng nóng tính lắm. Thầy mà quát lên thì cứ mà rụng hết cả tim ra ngoài. Thầy có cách phạt rất khác thường. Bạn nào nói chuyện riêng trong lúc thầy đang viết bảng, thầy ném ngay mẩu phấn viết đã gần hết xuống bạn ấy, rồi bắt 2 bạn đang nói chuyện ấy tìm bằng được mẩu phấn khênh lên cho thầy, mà 2 bạn phải khênh  bằng 2 tay. Ôi trời, 8 ngón tay chạm vào cái mẩu phấn sắp tan ra thành bụi ấy, rồi rón rén đi từ cuối lớp đi lên, rơi giữa đường là phải làm lại… đứa nào cũng sợ.

Hồi ấy chúng mình học buổi sáng, lớp mình ở tầng 1 ngay sát cầu thang, cái lớp đằng sau lưng các bạn trong ảnh ấy. Trường mới, lớp mới, đứa nào cũng thích, nhất là thích được leo cầu thang, thích như trẻ con được đi thang cuốn trong các trung tâm thương mại bây giờ ấy. Thầy Tuất sợ chúng mình lên trên lầu làm ảnh hưởng đến giờ học các anh chị lớp trên nên mới ra qui định là ai cứ bước lên cầu thang 1 bậc thì tổ của người đó bị trừ 1 điểm thi đua vào cuối tuần. Càng cấm, càng thèm. Ngoài trường ra thì có ở đâu có bậc thang để trèo nữa đâu!

Nhà ở gần trường nên ngoài giờ học, nhóm Đồi Độc Lập hay kéo nhau ra trường chơi. Một buổi chiều chúng mình đang chơi đuổi bắt thì Hà ‘cối’ bảo:
- Tao cho chúng mày lên cầu thang đấy, tao không mách đâu. Chúng mày nhìn này, tao cũng trèo.
Nói rồi nó nhảy tưng tưng lên mấy bậc cầu thang. Mình với Hiền ‘sì’ sướng quá, tung tăng chạy lên chạy xuống, chưa bao giờ thỏa mãn như thế.

Cuối tuần, giờ sinh hoạt lớp, Hà ‘cối’ đứng lên mách tội 2 đứa chúng mình, nó bảo nó đếm được mình với Hiền ‘sì’ đi lên đi xuống tất cả là mấy trăm bậc (con số mình quên rồi). Hiền ‘sì’ tức quá tố lại, nó cười đắc thắng rồi bảo nó lên có mấy chục bậc à, vậy là tổ nó bị trừ có mấy chục điểm, còn tổ mình với Hiền ‘sì’ bị âm mấy trăm điểm. Đau quá! Đau quá! Ghét thằng Hà ‘cối’ không thể tả được!

(Thảo béo)
-----------------------------------------

HAT nói leo chút

Nghe Thảo kể nhớ lại thì đúng là hồi ấy làm gì có chỗ nào có cầu thang mà trèo đâu. Toàn phải lén leo lên tầng 2 vào buổi chiều, xé vở gấp máy bay phi xuống.
Mỗi lần tớ được theo bố mẹ ra chơi ở khu Văn phòng Gang thép là tranh thủ chạy lên chạy xuống hàng chục lần cho đủ hết 4 tầng cầu thang. Lâu lâu không được leo trèo cuồng chân thì ra Đồi Độc Lập trèo tạm mấy chục bậc đường lên Hội Trường trên đỉnh đồi. Hình như trên đó giờ là trường tiểu học.
Tớ cũng có một kỷ niệm rất đau với thằng Hà cối này đây, kể trong bài "Những điểm 2".

Bài liên quan:
- Trường Độc Lập
- Cô Thành dạy Sinh
- Thầy Tuấn
- Những điểm 2

2 nhận xét:

  1. Chẳng thấy ai comment, tớ tự còm phát cho xôm nhá. Nếu tớ nhớ không lầm thì trường Độc lập hồi đó không có giám thị hoặc bảo vệ chuyên nghiệp, nên thầy Tuất thường là người đánh trống. Thầy to khỏe thế trống nào chịu nổi mấy cái phang nhỉ. Rồi những buổi tập trung ở sân trường thầy hét oang oang, chỉnh hàng chỉnh lối. Học trò sợ thầy một phép. Có một lần có việc gì đó tớ đến trường buổi chiều, thấy thầy và thầy Tuấn, cùng vài thầy giáo nữa ngồi uống rượu, mặt đỏ phừng phừng nhưng trông buồn rười rượi. Không biết tại sao. Hồi đó hình như còn dãy nhà tập thể cho giáo viên ở mé sát nhà cô Tứ.

    Trả lờiXóa
  2. Hồi đó có bảo vệ là bác Đào nhưng thầy Tuất hay đánh trống hộ thôi. Còn đúng là có dãy tập thể sát nhà cô Tứ .
    Mình còn vài bài nữa nhưng khất nhé, mấy hôm nay đang bận.

    Trả lờiXóa