Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

Nông thôn Việt Nam giàu thật

Hôm thứ Sáu vừa rồi (mùng 9 tháng 9) đi làm về, thấy dọc con đường Lê Đức Thọ treo đầy băng-rôn đỏ rực, trên tất cả các cột điện hai bên đường. Nhà mình ở trên con đường này, gần SVĐ QG Mỹ Đình, nên đã quen với với những băng-rôn kiểu như "Sea Games - vì hòa bình và hữu nghị", "Nhiệt liệt chào mừng Indoor Games" ... Nhưng quả thật cái băng-rôn lần này làm mình hơi bất ngờ: "Toàn dân chung sức xây dựng nông thôn mới".

Đường Lê Đức Thọ - Mỹ Đình - Hà Nội 09.09.2011 (ảnh: HAT)
 Ừ thì toàn dân, tức là liên quan đến TẤT CẢ mọi người Việt Nam, song tại sao lại cứ phải treo khẩu hiệu này ở đây, ở Mỹ Đình? Từ gần chục năm nay, Mỹ Đình chẳng còn ruộng nữa. Mỹ Đình trở thành đô thị sầm uất, thành trung tâm mới của Thủ đô, với Khu liên hợp thể thao quốc gia, với hàng loạt khu đô thị cao tầng, với tòa nhà KeangNam 70 tầng .... Nông thôn cái nỗi gì, dù rằng Mỹ Đình vẫn thuộc huyện Từ Liêm, chứ chưa gọi là quận là phường?

Thử vào mạng tìm hiểu xem lý do của việc treo băng-rôn. Ngày thành lập Hội Nông dân VN là 14 tháng 10 năm 1930, vậy là còn hơn tháng nữa kỷ niệm 80 năm lẻ 1. Lại sực nhớ ra là đầu đường Lê Đức Thọ, gần trường ĐH Thương mại có cái trụ sở của Hội Nông dân. Song chẳng lẽ đấy là lý do treo khẩu hiệu kêu gọi dân thành thị về xây dựng nông thôn mới. Cứ thử tưởng tượng cảnh ở chốn làng quê một hôm bỗng thấy treo đầy băng-rôn "Nào ta cùng ... buýt" !!!

Hay là các bác Hội ND VN có ý tưởng mượn hình ảnh con đường rộng, thẳng tắp, một trong những con đường đẹp nhất Hà Nội, những tòa nhà chung cư khang trang, ô tô đẹp đỗ đầy sân ... để quảng bá hình ảnh nông thôn mới VN. Nếu ước mơ đó mà thành hiện thực thì những người đang bán mặt cho đất bán lưng cho trời ở quê hẳn mừng hết biết. Nước Việt ta sẽ có mấy mươi triệu người là triệu phú đô-la Mỹ. Bởi đất ở mặt đường Lê Đức Thọ 300-400 triệu đồng / m2, ở trong mấy xóm Nhân Mỹ, Phú Mỹ bên cạnh mèng cũng 50-70 triệu / m2.

Đu dây qua sông Poko
(nguồn: nguyenquocdong.vnweblogs.com
theo Trùng Dương - thanhnien online)
Mơ thì cứ mơ, nhưng mình lại nghĩ sao các bác í không để dành khoản tiền treo mấy trăm mấy ngàn cái băng-rôn vô nghĩa ấy (còn treo ở những đâu đâu nữa chứ chắc chẳng riêng ở khu mình) và bao khoản phung phí có khi còn vô nghĩa hơn thế, để góp vào giúp bà con ở nông thôn ta làm mấy cây cầu tử tế mà đi, khỏi phải đu dây qua sông thế này.
Hay giúp nâng cấp hệ thống trạm y tế ở nông thôn nhằm chữa bệnh tốt hơn cho người dân quê. Nói vậy vì mình có bà thím cách đây hơn chục năm bị lên cơn đau tim, nếu y sĩ ở trạm y tế xã (ở Quỳnh Lưu, Nghệ An) có trình độ hơn, nếu ở trạm y tế có đủ thuốc trợ tim thì có lẽ bà thím không chết trẻ với đứa con trong bụng. Hoặc tiền ấy có thể dùng để lập ra những Trung Tâm như Trung tâm hỗ trợ tri thức & phát triển cộng đồng của anh Nguyễn Quang Thạch (tusachdongho.blogspot.com), đem sách về nông thôn nhằm giúp bà con ta nâng cao tri thức.

Buồn thay, người đu dây qua sông cứ đu, ở giữa thủ đô nơi phố phường tấp nập băng-rôn xây dựng nông thôn mới cứ treo. Phải thấy nông thôn Việt Nam ta nghèo thật! Mà nước Việt Nam ta giàu thật!

Bài liên quan: Xin đừng đốt tiền dân!

1 nhận xét: