Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

Thầy Thao

Hạnh Thảo (gửi cho HAT blog)

Thầy Thao dạy môn Sinh. Thầy dạy lớp mình năm lớp 6. Thầy đậm người, không béo bằng thầy Tuất, nhưng thế cũng là béo tốt so với mọi người thời bấy giờ. Vợ thầy là cô Dậu, cũng dạy trong trường. Cô không dạy lớp mình ngày nào, và cũng nhạt nhòa trong các hoạt động của trường, nhưng mình nhớ tên cô vì mùa đông cô luôn có một cái khăn vuông gấp chéo vào rồi đội lên đầu, trông quả thật rất giống 1 bà mẹ gà mái trong các mẩu truyện tranh.
Quay lại chuyện thầy Thao. Cái dáng của thầy khi viết bảng hơi khác với các thầy cô khác. Thường thì các thầy cô hay đứng nghiêng sang một bên cho lịch sự (chắc thế) và cũng là để cho học sinh kịp nhìn thấy những gì mình đang viết. Còn thầy thì không, cứ là 90o vuông góc với bảng thôi, mà mông thầy thì lại tròn….
Một hôm, giữa mùa đông rét như cắt thịt, thầy đang cắm cúi viết bảng bỗng “bụp” một phát, chỉ kịp nhìn thấy thầy nhảy dựng lên giữa bục giảng, miệng la oai oái, tay đầy phấn xoa lấy xoa để vào cái mông tròn căng. Bạn nào ác quá, lấy cọng dây thun chơi ngay một quả đạn đồng hình chữ U vào mông thầy… mùa đông chạm mạnh còn đau, đạn giấy quấn lại mà bắn đã đủ chết, thế mà đây là đạn đồng…. lúc đấy trẻ con, tụi mình cứ khinh khích cười, nhưng nghĩ cũng thương thầy thật…. Mà hình như thủ phạm không phải lớp mình, là bạn lớp khác shoot từ ngoài cửa sổ lớp thì phải …
Thầy giảng bài không ấn tượng lắm, trừ một lần. Hôm ấy học bài về sự trao đổi chất. Thầy bảo:
- Sự sống là phải có trao đổi chất, nếu ngừng trao đổi chất là sự sống chấm dứt, tức là chết. Hay ví dụ như ra ngoài chỗ ngã tư đường tàu kia mà có tai nạn chết người chẳng hạn, thì các em có thể rủ nhau “chúng mày ơi ra kia xem có người chết kìa”; hoặc các em cũng có thể nói “chúng mày ơi ra xem ở ngoài kia có người ngừng trao đổi chất!!!”
Ôi mẹ ơi, con đi “ngừng trao đổi chất” đây!
Hôm ấy về nhà mình không phải học bài cũng thuộc!

(Thảo béo)
------------------------------------------

HAT

Đọc mẩu chuyện này của Thảo béo mà không nhịn được cười. Phục sát đất bạn Thảo về trí nhớ những vụ việc kiểu này. Còn Phúc kèn nữa chứ, hơn 30 năm trôi qua rồi mà bạn vẫn đọc họ tên cả lớp vanh vách, từng đứa nhà ở đâu, lại cả những đứa vào cùng 4A, nhưng đã chuyển đi hồi lớp 5 lớp 6. Tớ chịu!

Hồi lớp 1 tớ học cô Dậu vợ thầy Thao đấy. Lớp 2 là cô Yến, lớp 3 là cô ... cô ... cô ... ai học cùng nhắc vở giùm chút đi.

4 nhận xét:

  1. Lớp ba là cô Tính nhà ở gần nhà Thanh kều (bây giờ cô vẫn nhớ mình, thỉnh thoảng gặp ngoài đường mình vãn chào và hỏi thăm cô chứ HS này kể cũng hư vì chả bao giờ chịu đi thăm thầy cô cả. Đến gần hết năm học cô đi học cao đẳng khi chia tay cô tặng mỗi đứa một vài mẩu phấn đến khi hết hộp phấn của cô mới thôi, sau đó cả lớp kéo nhau vào nhà cô... Còn cô nào dạy thay cô Tính thì để mình nhớ xem đã... (hình như là mỗi cô vài hôm thì phải) có ai nhớ không?

    Trả lờiXóa
  2. Oh my God, một lần nữa bái phục 'sư phụ' Phúc kèn !

    Hôm nay tớ vừa đt cho mấy đứa mới có số trong dsách lớp.
    Đào giờ dạy ĐHSPHN ở Cầu giấy gần nhà tớ. Hà chầy ở Biên Hòa (Đồng Nai).

    Đang tám với Hà chầy thì đt hết xiền. Mấy bữa nay buôn và nhắn tin liên tục, tk hết vèo vèo, mà hôm nay bão số 5 hoành hành, mưa vậy ai mà đi mua thẻ nạp được, hu hu.

    Trả lờiXóa
  3. Trời ơi!, bảo Đỗ Tâm nạp tiền ĐT cho rồi chuyển tiền vào tài khoản ATM trả nó cũng được mà

    Trả lờiXóa
  4. @Phúc kèn: Lúc chiều đt đã hết tiền, tớ nghe lời cậu, đứng ngoài đường, hét thật to mà chả thấy Đỗ Tâm trả lời. Có lẽ giờ sức yếu, hét hết sức mà cách có mỗi 60 km Tâm cũng không nghe thấy. Tớ đành mua thẻ nạp rồi.

    Trả lờiXóa