Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

ỐC !


Ghé qua blog nhà bạn, thấy câu chuyện xoay qua xoay lại, rồi kiểu gì cũng quay về ỐC. Khi vui họ ới nhau ra ốc, ồn ã nói cười, nhoay nhoáy tay khêu. Khi buồn họ cũng rủ nhau ra ốc, lặng lẽ ngắm hồ, chậm rãi nhể nhon. Lại còn chưng cái đĩa ốc béo ngậy thế này lên như thể êu thèm.


Mình tính sĩ diện đàn ông, chẳng nói năng gì.
Chạy về blog nhà, đóng kín cửa, gào thật to: Ô Ô Ố C !!!!

Lại nhớ năm 1989 từ Nga về VN nghỉ hè, sang thăm nhà ông cậu ruột. Vừa bước vào, thấy ông cậu ngồi hút thuốc lào, còn bà dì cùng 4 cô em họ đang xúm quanh rổ ốc vặn luộc bốc khói nghi ngút, thơm ngào ngạt. Câu đầu là "Cháu chào cậu!". Câu thứ hai: "Linh ơi cho anh cái gai bưởi!". Câu thứ ba: "Dưới nồi còn ốc không Trang?". Cơn thèm ăn ấy sánh ngang với lần, cũng dịp hè 1989 đó, đạp xe lên Cầu Giấy, đi ngang Quán Phở Bao (ông chủ Bao cũng người làng Cót mình), chẳng may hít phải mùi phở bò từ quán bay ra, rồi thì không thể đi tiếp, khi chưa đánh xong 2 tô phở tú hụ đầy đủ. Phở Bao hồi đó nổi tiếng lắm, như Phở Thìn vậy. Nhưng từ khi ông Bao mất, khu vực Cầu Giấy thì giải tỏa mở rộng đường, cái Quán Phở Bao ấy không còn.

Cái sự thèm ăn nó đặc biệt cào xé, khi tớ đọc Vũ Bằng, tả các món ngon Hà Nội. Mà ở Moscow thì làm gì có những thức đó mà xơi. Nên thèm mà cứ phải nén, phải nhịn. Rồi thì cũng như quên đi, nhòa đi. Lâu lắm rồi không ăn ốc luộc, dễ đến chục năm. Cũng không thấy thèm, hình như không còn cảm xúc. Vậy mà từ lúc coi cái đĩa ốc kia ... bực mình thật. Cảm thấy cái sự thèm nó kéo đến, vây hãm, không buông tha.
Nhịn làm cóc gì, chạy đi tìm quán ốc thôi. Nghe đâu ở Liễu Giai có hàng ốc!

P/s:
Mới viết đến đây, tính chạy ra Liễu Giai giải tỏa nỗi bức xúc, lại nghe điện thoại reng. Một Ivan Ivanovitch Ivanov gọi điện chúc mừng "с днём рождения!". Thôi thì đành mời ổng đi làm vài ly. Tây nó không thích ngồi vỉa hè mút ốc mới đau! Cơm niêu Thúy Nga Nguyễn Chí Thanh vậy nhé! Khi gọi món, cũng cố gài vào tí ốc, ốc hương nướng.
Đây này!


Ăn vào thêm bực! Giá thì chát, mà chẳng phải thứ mình cần! Nhạt thếch! Khô khốc! Chấm với tương ớt của nhà hàng chán phèo. Thay bằng xì dầu mù tạt thì khá hơn chút, nhưng cũng lai căng thế nào. Thứ mà mình thèm phải là ốc vặn nhà quê, nhỏ như đầu ngón tay, luộc/hấp với xả, gừng, lá bưởi nữa thì phải, rồi khêu bằng gai bưởi, chấm với mắm gừng ớt cay xé lưỡi, húp tí nước nóng cho tê luôn. Cảm giác mạnh vậy mới đã thèm! Ai dám bảo là nhạt như nước ốc!

Thôi thôi thôi! Đã có người hẹn mấy bữa nữa ới đi offline ốc luộc Liễu Giai là ngon rồi! Quên ốc hương nướng forever được rồi!

9 nhận xét:

  1. Oái oái, cậu kéo tớ ra khỏi đống bận bằng cái tựa này đấy nhé. Thấy là chạy qua liền. Xí hổ xí hổ :))
    Thôi được tớ hứa sẽ ới ốc sớm, và sẽ nhá máy cậu ra luôn. Liễu Giai í. Ốc luộc.

    Trả lờiXóa
  2. @Lana: còm dài nên viết thẳng vào bài. Lúc nào rảnh việc cậu thử đối lại xem, nếu ok thì tớ khao ốc luộc:

    Ốc luộc luộc ốc hương. [luộc = hơn hẳn, ăn đứt]

    Trả lờiXóa
  3. Cái gì? Ốc hương này là ốc hi tech, sao sánh được với ốc vặn luộc chấm mắm chanh gừng!

    CHÚC MỪNG SINH NHẬT nhé (tính để dành mà sợ bữa sau lại bị câu 'ai lại chúc mừng SN bằng Ốc luộc)
    :)

    (viết thẳng vào bài thế nào tớ chịu, chỉ rõ hơn đi).

    Trả lờiXóa
  4. Còm của tớ dài, lại muốn chèn hình đĩa ốc hương dở hơi, nên phải viết vào entry, chứ cậu sao viết thẳng vào bài tớ được!

    SN mà có ốc vặn luộc chấm mắm chanh gừng như cậu tả còn mơ gì hơn!

    Trả lờiXóa
  5. Đỗ Tâm nói...
    Đọc bài "ốc" của Tuấn có nói đến phở Thìn. Ngày còn học ở dưới ấy mình có biết phở Thìn ở phố Lò đúc( thực ra chưa được ăn mà chỉ được nhìn thôi). Có phải quán phở mà T nói đến không?

    Ừ đúng Phở Thìn ở Lò Đúc đấy Tâm. Thú thực là tớ cũng chỉ nghe chứ chưa ăn. Nghĩ cảnh chạy 10 km đến đó xếp hàng mua phở, rồi bê tô phở nóng bỏng tay chờ bàn trống thì ... thấy sao nó 'bao cấp' quá, trong khi ở khu nhà tớ đầy quán phở ngon (chỉ là không có thương hiệu nổi tiếng thôi).

    Phở Bao ở Cầu Giấy xưa cũng rất ngon, nước không trong, nhưng ngọt vị ngọt tự nhiên không mì chính, và tô phở đặc biệt nhiều thịt. Tiếc rằng hậu duệ ông Bao nay bán phở ở Làng Cót (Yên Hòa - xem bài Quê Ngoại) thì không làm ngon được như thế.

    Trả lờiXóa
  6. Không được ăn chỉ được nhìn mà mình cũng nhớ dai đấy chứ. Bởi vì trong bụng thì đói (sinh viên thờì bao cấp mà) bọn con trai đi ăn về cứ suýt xoa khen ngon làm cho bọn con gái cứ nuốt nước bọt ừng ưc
    Rủ nhau đi nhưng đến nơi có dám vào đâu, đông quá,nhìn mọi người thi nhau xì xụp, đành đi qua , ngoái nhìn, phập phồng cái muĩ thôi

    Trả lờiXóa
  7. Hi, cảm ơn bạn nhé! Lâu lâu lại off thế cho vui nhá!

    Trả lờiXóa
  8. Tớ cũng muốn đóng cửa gào thật to "Ô Ô Ô C" cậu ạ!!!
    Hôm nào cậu thèm ăn ốc thì viết mấy chữ lên đây, tớ sẽ chạy qua liền và nháy máy đi ăn với cậu.

    Trả lờiXóa